Câu chào ở Việt Nam hiện nay có thể nói là loạn, loạn câu chào,
loạn cả cách chào.
Người Việt Nam có câu “lời chào cao hơn mâm cỗ” điều này có
nghĩa là cha ông ta từ xưa vỗn đã coi trọng lễ nghi, câu chào hỏi. Nếu bạn sinh
ra và lớn lên tại vùng nông thôn Việt Nam, đi đường gặp người quen mà không mở
miệng chào một tiếng thì sẽ bị mang cái tiếng “có miệng ăn mà không có miệng
chào”. Trong các buổi tiệc tùng, khi gặp đối tác, chúng ta thường phải mở lời
chào trước để tạo ra sự thân thiện cho việc bắt chuyện thật dễ hơn và thể hiện
mình là người lịch sự.
Tuy nhiên, mỗi người lại có một cách chào khác nhau, chẳng
hạn có người chào thì phải bắt tay, có người chào thì cúi đầu, có người lại đơn
giản chí nói câu chào v.v.
Tôi còn nhớ thủa còn bé, đi học mẫu giáo, cô giao dạy cho cách chào
đó là vòng tay lại trước ngực, cúi đầu, và nói câu chào “cháu chào (chủ thể) ạ”
Cách chào này thật là vô nghĩa, và thực dụng. Vô nghĩa là ở chỗ, vòng tay lại
thường là người bị mắc lỗi, hoặc là người đứng thờ ơ mới vòng tay lại trước
ngực. Thực dụng là chỗ, cách chào này không thể áp dụng cho người lớn, bởi nó
rườm rà. Chẳng hạn, tôi đang xách túi đồ, cũng phải vòng tay lại mà cúi đầu
chào hay sao? Thật không biêt ai đã nghĩ ra một cách chào vô nghĩa như vậy.
Bạn có tự tin rằng cách chào của mình là đúng không? Là chuẩn
mực để cho những người khác noi theo không? Thật khó để nói rằng người Việt Nam
chào đúng chuẩn mực, vì hiện nay chẳng có một tài liệu nào hướng dẫn cách chào
để áp dụng cho toàn dân cả. Cách chào của người Việt chỉ là truyền khẩu từ
người này qua người khác, từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Nếu chúng ta không có cách chào thống nhất thì có thể đi mượn cách
chào của các dân tộc khác trên thế giới, tuy nhiên mượn theo lối chọn lọc, chứ
không phải mượn bừa.
Bạn thấy cách chào của người Nhật như thế nào? Họ chỉ đơn giản cúi
người 45 độ về phía trước mà không cần nói câu chào nhưng vẫn thể hiện sự kính
cẩn trong việc chào. Và việc cúi người càng thấp càng thể hiện sự kính trọng
đối với người được chào. Cách chào của Hàn Quốc vốn dĩ cũng học hỏi từ Nhật Bản
mà ra.
Còn theo quan điểm cá nhân của tôi, thì phép chào của người Nhật
đáng để chúng ta nên học.
Dưới đây là cách chào thể hiện phép lịch sự văn minh của người
Nhật.
Khi chào hỏi cũng như
khi bày tỏ sự biết ơn và xin lỗi của mình, người Nhật thường hay cúi người
xuống. Hành động này tiếng Nhật gọi là ojigi. Ojigi có
nghĩa là đổ người từ phần eo về phía trước. Cách hành lễ ngồi xuống và cúi
người được xem là cách hành lễ cơ bản nhưng ngày nay người ta cứ đứng và cúi
người nhiều hơn.
Ojigi ở mỗi góc độ khác nhau có ý nghĩa khác nhau, vì thế người ta chia
ojigi ra làm nhiều loại tuỳ vào thời điểm và trường hợp.
Ví dụ khi muốn cảm tạ sâu sắc hay chân thành xin lỗi từ tận đáy
lòng,người ta cúi đầu thật thấp, hành lễ ojigi một cách lịch sự nhất. Cách
hành lễ ojigi đẹp nhất là đổ người về phía trước nhưng lưng và đầu gối không
được cong lại, sau đó từ từ, lịch sự thẳng người lên.
1.Chào hỏi xã giao hàng ngày, cúi người khoảng
15 độ.
2.Chào hỏi có phần trang trọng, cúi người khoảng 30 độ.
3.Khi cảm ơn hay cảm tạ ai đó, cúi người khoảng 45 độ
Trong giao tiếp truyền thống của người Nhật có những quy tắc, lễ nghi mà
mọi người đều phải tuân theo tuỳ thuộc vào địa vị xã hội, mối quan hệ xã hội
của từng người tham gia giao tiếp. Từ những quy tắc, quy định trong cách chào
hỏi, xưng hô đến những cách ứng xử cụ thể trong gia đình thể hiện những nghi
thức chào hỏi.
Tất cả các lời chào của người Nhật bao giờ cũng phải cúi mình và kiểu cúi
chào như thế nào phụ thuộc vào địa vị xã hội, từng mối quan hệ xã hội của mỗi
người khi tham gia giao tiếp.
Một quy tắc bất thành văn là “người dưới” bao giờ cũng phải chào “người
trên” trước và theo quy định đó thì người lớn tuổi là người trên của người ít
tuổi, nam là người trên đối với nữ, thầy là người trên (không phụ thuộc vào
tuổi tác, hoàn cảnh), khách là người trên...
Người Nhật sử dụng 3 kiểu cúi chào: kiểu saikeirei,
cúi chào bình thường, khẽ cúi chào.
·
Kiểu Saikeirei: Cúi xuống từ từ và rất thấp là
hình thức cao nhất, biểu hiện sự kính trọng sâu sắc và thường sử dụng trước bàn
thờ trong các đền của Thần đạo, chùa của Phật giáo, trước Quốc kỳ, trước Thiên
Hoàng.
·
Kiểu cúi chào bình thường: Thân mình cúi
xuống 20-30 độ và giữ nguyên 2-3 giây. Nếu đang ngồi trên sàn nhà mà muốn chào
thì đặt hai tay xuống sàn, lòng bàn tay úp sấp cách nhau 10-20 cm, đầu cúi thấp
cách sàn nhà 10-15 cm.
·
Kiểu khẽ cúi chào: Thân mình và đầu
chỉ hơi cúi khoảng một giây, hai tay để bên hông. Người Nhật chào nhau vài lần
trong ngày, nhưng chỉ lần đầu thì phải chào thi lễ, những lần sau chỉ khẽ cúi
chào.
Thậm chí bạn cũng sẽ bắt gặp một hình
ảnh một hình nhân “Ojigi” đặt ở nơi người hoặc xe cộ khó lưu thông vì đường
đang thi công. “Ojigi” này có nghĩa là “Thành thật xin lỗi vì đã cản trở lưu
thông”. Ngay cả người Nhật cũng thấy những nghi thức cúi
chào này hết sức rườm rà nhưng nó vẫn tồn tại trong quá trình
giao tiếp từ thế hệ này qua thế hệ khác và cho đến tận ngày nay.
Comments
Post a Comment