Anh nhớ Sài
Gòn ơi,
Nhớ con phố
đông nghẹt người
Nhớ bóng
đêm lên đèn chậm
Nhớ buổi
huyên náo lúc chiều nghỉ ngơi.
Ơi Sài Gòn
ơi!
Biết bao giờ
anh lại có dịp,
Ngắm nhìn
em trong buổi sớm mai
Hay vi vu
tung tăng khắp nơi.
Nhớ, nhớ
làm sao kể hết lời
Trên xa lộ
rực vàng nắng mới,
Bước nhanh
nhanh qua con phố vội
Giữ những
công trường nghiêng ngả
Xen lẫn
trong từng nhịp thở
Quán hàng
anh ăn nhầm lẫn đôi lời
Bánh bèo,
bánh lọc, ôi lộn rồi
Này thì hột,
cơm tấm, hủ tiếu
Khoác lên
mình những nốt tuyệt vời.
Đêm Sài Gòn
đẹp lắm ai ơi,
Lung linh rực
rỡ dòng sông trôi
Cho đêm dài
bước thảnh thơi
Một sáng nọ
phải rời xa rồi
Nắng bừng tỉnh
níu bước anh đi
Để thiếp một
giấc mơ màng
Thôi phải về
thôi!
Anh Họ Nguyễn 1/9/2016
Comments
Post a Comment